oOo
Chúng
tôi đưa lên đây bài Sấm Giảng Hậu Giang của Phật Thầy do chính Ngài
Pháp Chủ của Thiên Khai Huỳnh Đạo chấp bút tại Tòa Đình Trung Ương và
công bố vào ngày 26 tháng 5 năm Ất Tỵ (1965) với mục đích làm sáng tỏ ý
nghĩa hai câu "Ý trùng lai chư Phật ngóng trông" và "Câu ca đờn khải Tỵ
Thìn" trong bài Pháp Âm #97 (Kho Lưu Trử - Mật Điển Huyền Không Đàn
Đinh Dậu/11/15AL).
LỜI TỰA:
Cuối
năm Giáp Thìn cảnh tang thương của đất Việt đã bắt đầu tiếp diễn. Từ Âu sang Á,
khói hôn trầm cuồn cuộn bốc lên, giòng hắc ám phong toả mờ trời đất. Con người
bị lôi cuốn trong cảnh lửa binh, họa hoạn, nào biết được lẽ sống còn vì thời mạt
pháp với lý tử sanh bất kỳ vô định.
Đạo
giáo vẫn quanh quẩn trong vòng tỵ hiềm, ngấm ngầm phân rẽ thần quyền giành ảnh
hưởng chia phe lập phái. Chia tranh hai khối đang chực chờ ra tay tàn hại lẫn
nhau để chiếm địa vị độc tôn trên hoàn vũ.
Nhân sanh trăm họ oằn oại vì cảnh đảo điên thế tục, không nghĩ đến ngày
mai, chỉ biết sống tạm bợ để chờ những gì mới mẽ đổi thay cho bầu không khí vô
cùng ngột ngạt giữa lúc này. Một phần
trí thức nắm lấy cơ hội để bóc lột, đem nhân nghĩa lòe đời, mượn đạo đức quốc
gia để cũng cố lợi quyền danh vọng. Người toàn thiện lại ẩn cư, chán ngán điều
thay đổi. Kẻ mượn đạo tạo đời không kể kiên gì Thánh Thần Tiên Phật. Hỡi ơi,
thiền môn mạt pháp! Thánh đạo tăng vu! Tiên gia lạc chi!
Đức Di Lạc khắp khai kỳ Long
Hoa Đại Hội để dựng lại đời Thượng Ngươn Thánh Đức, chỉnh đốn đạo mầu, tuyển
lọc nhân tâm.
Ta đến trước để
báo tin Đức Vương Phật sắp ngự phàm,
cũng là ngày lành còn dữ mất.
Từ
trước đến nay Đời cứu Đạo, vì chưng đạo giáo không thể hiện được đức từ bi cam
thâm huyền diệu của các bậc giáo tổ đã khai sáng nhân duyên. Người tu hành
không thể yên ngồi để lắng nghe những tiếng đau thương của thế tục, sớm mỏ chiều
kinh mà gọi là cứu nguy cho sanh chúng.
Muốn
làm được bậc Thế Tôn hay minh chứng là linh tử từ Thượng Giới xuống phàm ta phải
thể hiện được tình thương, có nghĩa là hiện hữu hóa thuyết từ bi, ngoài việc
phá vỡ vách mê si bằng chân thuyết còn phải thực tế đùm bọc nhân sinh, quên
mình vì đại chúng, mới mong cứu rỗi một phần nào cho nhân loại. Có như thế nhân
gian ai mà chẳng công nhận ta là Bồ Tát Thiên Thần lâm phàm tế chúng trong buổi
mạt ngươn này.
Biết
rằng Thiên Đình đã phán xét, khắp thế giới trong buổi mạt ngươn này vì quá say
mê vật dục xa hoa, đắm chìm trong hư ảo của kiếp trần, chẳng nể kính gì Thánh
Thần Tiên Phật. Dầu luật trời có trừng trị theo lẽ tự nhiên thanh thăng trầm
trược, cũng không thể cứu nổi con người trong lúc đảo điên vì tâm cuồng trí loạn.
Ta
chuyển huyền linh cùng Trăm Quan Thượng Đẳng có nhân duyên sẽ đến cùng ta đặt
viên đá Đạo Vàng đầu tiên cho xứ sở, từ thôn quê đến thành thị cho rõ lẽ nhiệm
mầu của các Đấng Cao Linh.
Ta đã tùy duyên khai khiếu, chuyển tứ huệ linh cho phần thể xác
trong kiếp này
và nhất là bổn phận của các tiền nhân, huyền linh thượng đẳng thọ điệp sắc để bảo toàn hữu hình cho đến ngày Phật Vương ngự thế.
Nam
Mô Di Lạc Thiên Tôn Khai Môn Chuyển Pháp
Trung
Ương ngày 25-6-1965 (26-5-Ất Tỵ)
Pháp
Chủ Huỳnh Đạo
SẤM
GIẢNG HẬU GIANG
Hậu Giang
tháng sáu ngày rằm
Quản
Long hữu phước Ta lâm điển truyền
Du thần tấu
Kỳ liên Vân phủ
Các linh
căn hội đủ nơi này
Trông chờ
sắc điệp của Thầy
Giữa
năm Ất Tỵ hiệp vầy cơ duyên
Thương các
đấng lương hiền vì Đạo
Quyết một
lòng vững tạo ngôi lành
Mấy mươi
năm lẽ nào thành
Bởi chưng
nhiều kẻ giựt giành phân chia
Kìa Thầy Mẹ
sớm khuya tá bút
Chiếu điển
vàng giục thúc tu hành
Tà luân
phiếm đạo mượn danh
Làm cho tất
cả tinh anh khó tường
Gần
đến buổi Phật Vương ngự thế
Vâng
sắc truyền Ngọc Đế xuống trần
Nên chi quỷ
quái xây vần
Gây nhiều
cơ khảo chia phân khắp cùng
Vì
thấy thế Huyền Khung truyền định
Vâng
điệp vàng chờ lịnh Thiên Tôn
Nên
Ta tá xứ Long Môn
Chuyển
phần xác thế chiết hồn cạn phân
Vừa bước đến
Tắc Vân thọ ký
Nghe du thần
điểm chỉ căn duyên
Hội toàn
công đức quần tiên
Hậu Giang
sấm giảng chơn truyền hoằng khai
Ta
vâng lệnh Như Lai Phật Tổ
Cùng
Tam Thanh phổ độ chúng sanh
Trong cơn
binh lửa tan tành
Thần Long
hộ trợ người lành thoát nguy
Nay tuy thấy
loạn ly có mấy
Vài niên
sau nhìn thấy thảm thương
Nam
Mô Di Lạc Phật Vương
Sắc
truyền Huỳnh Đạo pháp cương trị đời
Ba
tiếng sấm muôn nơi thành biển
Thất
đảnh thay, cửu chuyển long phi
Định
thời phục thỉ châu nhi
Thượng
Ngươn Thánh Đức khai kỳ Phật dân
Giờ tuyển
trạch nguyên nhân căn kiếp
Chọn giống
lành tái kiếp từ bi
Trách vì
nghiệp thế mê si
Quên ơn
Tiên Tổ pháp quy chẳng tròn
Đời mạt hạ
không còn trung hiếu
Buổi tàn
ngươn kết liễu Nho Tông
Hỡi ơi
giòng máu Lạc Hồng
Bốn ngàn
năm lẽ phụ công tiền đồ
Nhìn qua cảnh
Phong Đô ngạ quỷ
Thương cho
người không nghĩ ông cha
Đạo Vàng
khai chuyển Long Hoa
Quên ơn
Tiên Tổ, Diêm La khổ hình
Trời đâu dạy
bỏ tình đạo đức
Phật nào
khuyên bảo dứt nghĩa nhân
Trung can
còn được Thánh Thần
Huống chi
Huỳnh Đạo xả thân cứu đời
Nay cơ bút
ngàn nơi đại khảo
Thầy
bế cơ từ đạo khai Xuân
Tam
Tòa truyền sắc hạ từng
Ma
Vương lộng phép phải ngưng cơ huyền
Chỉ
có điển Hậu Thiên đôi chút
Là
Thánh Thần giục thúc mà thôi
Riêng
Thầy Mẹ chẳng ra lời
Cũng
như Tam Giáo nhất thời không lâm
Vậy bổn đạo
nên tầm lý chánh
Dụng thời
xưa so sánh lời nay
Kẻo không
sa cảnh đọa đày
Uổng công
đức Đạo từ ngày khai cơ
Đốn ba năm
một giờ thiêu rụi
Công ngàn
đời nửa buổi tiêu tan
Vì
thương cho cảnh Nam Bang
Như
Lai Hộ Pháp điện vàng quỳ xin
Thầy
thương xót công trình giáo đạo
Nên
sắc truyền quy tạo Hậu Giang
Cho
Ta mượn thế cơ vàng
Dắt
dìu nam tử khoa tràng dự thi
Chọn
một xác nhu mì đạo hạnh
Chuyển
kiếp trần kịp lãnh máy huyền
Huệ
linh thông suốt Tam Thiên
Long
Hoa hướng dẫn quần tiên chầu Thầy
Nay là buổi
Tà, Tây lộn lạo
Dụng kim
tiền mạnh bạo khắp nơi
Nhìn chung
Ta lắm thương ôi
Đời mê ly
loạn Phật ngồi đâu yên
Viết đến
đây lòng liền xao động
Gọi du thần
ai vọng điều chi?
Mới hay
trong cảnh hàn vi
Có người
tâm đạo hiện quỳ vái van
Buông bút
ngọc đại đàn hiện tới
Hiển thần
thông xá lợi hào quang
Mượn xác
thể chơn tâm cứu khổ
Chọn nhân
hiền dìu độ nhân sanh
Thương
thay vận nước tan tành
Nơi nào gần
gũi thị thành khó nguy
Càng
đói khổ loạn ly khắp chốn
Hiệp
Chủng phân cách bốn năm nơi
Gọi
mười tám nước sang chơi
Bất
kỳ sấm nổ rã rời tứ phang
Chừng đó mới
hào quang ta hiện
Vâng lịnh
Trời định chuyển minh châu
Súng
ngưng tiếng nổ đâu đâu
Máy
ngừng điện chạy vì câu diệu huyền
Lúc đáo để
mới truyền bửu pháp
Đạp tường
vân quy nạp đức tài
Tin không
tới đó sẽ hay
Ai gieo
đúng giống ai sai chơn truyền
Tuy
thế tục chinh nghiêng hung ác
Ta
từ bi nhẫn đạt lý sâu
Gần
người hiền ắt hiền lâu
Cận
người hung dữ nhiểm câu ngang tàn
Vâng điệp
chiếu Tây phang chuyển bút
Soi đuốc từ
vẹt ngút ma ha
Đường đi
còn chẳng bao xa
Nữ nam cố
gắng Long Hoa hội kỳ
Không muốn
dụng huyền vi Phật Thánh
Chỉ gọi
người đến lãnh hồng ân
Kìa kìa
năm tháng xoay vần
Còn bao
nhiêu tuổi hãy lần tay coi
Chẳng tu tỉnh
học đòi vật chất
Tan xác
phàm còn mất hồn linh
Đạo Vàng sao
mãi chống kình
Đến cơn
bát loạn Thiên Đình khó phê
Đêm khuya
khoắc tư bề yên lặng
Gọt mưa
tàn rơi nặng ngoài hiên
Mộng hồn
theo giấc cô miên
Hỡi ai có
biết Phật Tiên giáng trần
Cất tiếng
gọi Thánh Thần bổn cảnh
Đến cùng
ta đêm lạnh hàn huyên
Chuyển trần
gặp lúc đảo điên
Lòng ta
chi xiết ưu phiền nhân tâm
Quyết ra sức
rừng cầm xông lướt
Mượn gậy
thần lần bước qua truông
Dắt
dìu chỉ rõ cội nguồn
Nẻo
về Bạch Ngọc không suông bước đường
Cay đắng mới
tận tường kiên nhẫn
Lửa thử
vàng tuổi vẫn y nguyên
Mong
sao bá tánh tròn duyên
Gặp
nhau giữa chốn Hoa Liên Niết Bàn
Lũ quỷ
quái dụng đàng tà thuyết
Rẽ chia
nhau để giết Đạo lành
Toan điều
hơn thiệt lợi danh
Khinh khi
Trời Phật ghét ganh nhân hiền
Thầy
Ngọc Đế
quản quyền phân định
Thường
nhủ khuyên thành tín hiệp hòa
Hỡi
người trong giấc Nam Kha
Chớ
vì việc nhỏ bỏ qua công trình
Biết bao kẻ
quên mình vì Đạo
Bỏ kiếp
này được Đạo tiên bang
Non bồng
nước nhược xuê xoang
Rồng chầu
phụng múa nhạc vang Thượng Đài
Hào quang
tỏa linh oai khắp chốn
Vẹn một
lòng phản bổn hườn nguyên
Đắc thành
Phật Thánh Thần Tiên
Muôn thu
toại hưởng an nhiên huệ hồng
Tạm bút tuệ
vài dòng vội tả
Tạo quả
lành thong thả về tiên
Trước toan
phải định tâm yên
Gát điều
tư lợi lụy phiền lo âu
Bỏ tất cả
vọng cầu ảo ảnh
Để tâm
bình diệu cảnh hư không
Chẳng còn
chút bận nơi lòng
Tất nhiên
từ huệ phát thông trí thần
Ngày một
buổi sớm cần nhập định
Suy xét điều
lão bệnh tử sanh
Truy
nguyên cạn lý mối manh
Cuối cùng
tỏ ngộ pháp lành căn cơ
Xét cho cạn
trước giờ hiện hữu
Tại vì đâu
thành tựu chiếc thân
Ai xui
luân nghiệp nơi trần
Mang nhiều
cay đắng nợ nần oan khiên
Lúc lớn
lên danh quyền mờ ảo
Đó thời kỳ
duyên tạo quả, nhân
Là trong
lúc trụ chơn thần
Lấm lem
cát bụi phong trần khổ đau
Tranh quyền
tước lộc cao vị cả
Đua bạc
vàng vất vả đêm ngày
Tỉnh ra mới
biết là say
Tóc kia điểm
trắng còng vai gối dùn
Đúng thời
hoại cuối cùng thể xác
Thương
thân người chưa đạt ước nguyền
Mộng trần
chất chứa huyên thuyên
Đeo đai dục
vọng qua miền hư vô
Rồi mới tiếc
Nam Mô chưa trọn
Đến thời
tan chẳng dọn sạch lòng
Hỡi ơi
thành trụ hoại không
Luân hồi
trăm kiếp cũng trong bốn đường
Kỳ mạt hạ
Phật Vương ngự thế
Chuyển huyền
năng linh huệ soi chung
Tuyển
trang hiền hiếu anh hùng
Trạch người
đức độ cần dùng mai sau
Trong lúc cảnh ba đào chưa dậy
Là
Phật Tiên còn cậy tay phàm
Định
hồi vớt chúng kỳ tam
Sắc
truyền Huỳnh Đạo Việt Nam tái trần
Tùy
nhân duyên mượn phần xác thể
Dắt
người hiền khỏi bể trầm luân
Nếu Đời
nghe Pháp khâm tuân
Thì đâu có
việc lẫy lừng thế gian
Đây gần buổi
tai nàn thống thiết
Ta thương
đời nhất quyết ra thi
Gọi trang
hiền đức thúc quy
Kịp ngày
chầu Phật, Cung Vi toại nguyền
Cảnh thế sự
lộng quyền bốn hướng
Nếp đạo mầu
sống sượng khắp nơi
Dân tâm
cam chịu rã rời
Biết đâu
nương tựa đoạn đời hôm nay
Kẻ
quyền tước dùng oai hiếp chúng
Đạo
giáo thì lợi dụng lòng tin
Bày
điều tranh lấn hữu hình
Để
bao người chịu lụy mình bởi đâu?
Phật Thánh
cũng buồn rầu mạt hạ
Giống rồng
tiên thảm đọa quá nhiều
Nơi nào có
Phật có yêu
Có Tiên có
quỷ có siêu có phàm
Nhận cho
rõ kỳ tam tà chánh
Kẻo hoài
công khó tránh đọa đày
Lời xưa dạy
chẳng hề sai
Tiền xa kỳ
phúc hậu lai kỳ hành
Ta
vâng sắc Tam Thanh điệp Phật
Dẫn
tôi hiền nẽo thật bước qua
Ơn
nhờ Di Lạc, Thích Ca
Kim
Cung chiếu triệu Long Hoa pháp truyền
Gìn
ác long hạ miền dấy động
Chấp
linh kỳ hiển lộng thần oai
Gậy
trầm phúc ký vung tay
Hộ
trì hiền đức Thiên Đài cao phi
Thương người
trước lo vì thế tục
Chuyển huyền
linh thúc giục ngàn phương
Hằng mong
khai hóa đạo trường
Thống
tam, quy ngũ Phật Vương hiện trần
Kỳ
đảnh túc tam phân thiên hạ
Trương
sắc vàng cứu họa lê dân
Long
Hoa Đại Hội cũng gần
Hỏi
ai chưởng quyết Thánh Thần gia phong?
Trước
đài liên chín rồng triều kiến
Dưới
bệ tiền tướng hiện lai nghinh
Chọn
trang hiền hiếu trung trinh
Trị
đời Thánh Đức thái bình an khương
Ta vâng lệnh
Tây Phương truyền dạy
Dầu khổ
lao nào nại xác phàm
Nhiều đời
luân chuyển non Nam
Bao phen
tái thế trung cang tỏ bày
Nay
thọ sắc Phật Đài Kim Khuyết
Tỏ
lời châu thệ quyết cứu đời
Phù sinh
kiếp tạm chiều mơi
Mấy ai ra
sức tàn hơi vì Thầy
Nơi thượng
đảnh ngàn mây bay cuốn
Chốn trầm
luân vô lượng sóng xao
Bao giờ
cho hết binh đao
Trở về bái
lịnh xin vào tịnh yên
Nghe tiếng
khóc người hiền xót dạ
Biết làm
sao khi đã dại rồi
Oan khiên
phải trả người ơi
Nguyện cầu
Phật Tổ chứng lời cầu xin
Ta
thọ ký huyền linh Di Lạc
Thương
chúng sanh buổi mạt ngươn này
Ta
truyền linh huệ Phật Thầy
Bút
vàng sấm giảng đủ đầy khuyên lơn
Tuy đôi
phút giận hờn thời vận
Cũng dặn
lòng không bận tâm như
Quyết
đem chơn lý Cung Hư
Chờ
mong Long Hội tôn sư sắp bày
Ta
khuyên kẻ oằn vai gánh Đạo
Nặng
lòng sầu hoài bảo thiêng liêng
Gặp
cơn quỷ quái lộng quyền
Đừng
quên Thầy Tổ ưu phiền đợi trông
Tiên
Phật chỉ dùng lòng từ khiết
Nào
rẽ chia chơn thuyết Đạo Huỳnh
Mặc
ai khoe giỏi chống kình
Nguyện
trên Phật Tổ chứng minh cho đời
Thương đồng
chủng ngàn nơi điên đảo
Biết bao
giờ mới thạo lý sâu
Ta nay bắt
một nhịp cầu
Đường về
Tây Vức nhiều câu ưu phiền
Tỉnh giấc
điệp không hề buông viết
Tả từ
chương chi xiết thương tâm
Vẳng nghe
tiếng nổ ì ầm
Đau lòng
vì cảnh hồn trầm muôn nơi
Chưa đến
lúc Phật Trời xuất hiện
Để cho đời
lắm chuyện tang thương
Tội gì phải
đổ máu xương
Cũng đồng
nhân loại không nương lòng từ
Cũng
một cõi Cung Hư sanh hóa
Muôn
vạn loài cội cả Chí Tôn
Giết nhau
tranh chữ dại khôn
Sao không
biết xót linh hồn bơ vơ?
Nguồn cảm
xúc cuốn mờ mũi viết
Điểm từ chương
chi xiết ngại ngùng
Ta nay như
thể cội tùng
Trơ gan dầu
dãi bảo bùng tuyết sương
Nguyện hoằng
hóa bốn phương giáo pháp
Tùy phước
lành phù hợp căn nguyên
Ta nào có
ý tư riêng
Mượn phần
xác thế thiêng liêng bút đề
Lúc bình tịnh
không hề lo liệu
Đến lửa
binh kéo níu được ai
Dầu cho
Nam Hải Như Lai
Từ bi cũng
chẳng cứu ngày nguy vong
Khi khô
ráo không trồng giống tốt
Lúc nước
tràn gieo hột được nào
Không tu gặp
lúc ba đào
Phật Trời
đâu cứu binh đao cấp kỳ
Cảnh đói
khổ cùng nguy có Phật
Giờ còn
yên lẽ thật chẳng lành
Đạo Vàng ứng
hóa Tam Thanh
Đôi đường
tâm pháp chỉ rành căn cơ
Vẹt mây ám
ngút mờ vạn nẽo
Lãnh hồng
ân để kẻo hoài công
Tắc Vân
thiên định Hắc Long
Người hiền
sẽ được gia phong hậu kỳ
Nghe tiếng
nổ ầm ỳ bên vách
Xuất thần
du quanh rạch Quản Long
Xa xa ngó
thấy bên sông
Thánh Thần
triều ngự đến đông mừng Thầy
Tay vung
bút miền Tây ân tứ
Dạy chơn
linh hội đủ nghe lời
Tùy duyên
phổ hóa muôn nơi
Thừa vâng
điệp sắc Phật Trời Ta ban
Đại Phong
Thần trăm quan thượng đẳng
Giờ quả
công để đặng chu toàn
Siêu thăng
quả vị Niết Bàn
Phật Vương
ký ấn cho hàng linh nguyên
Nay Huỳnh
Đạo vững thuyền tay lái
Có
chư tôn chi đại cơ linh
Đều
vâng lệnh của Thiên Đình
Giúp
ta khai mối Đạo Huỳnh hôm nay
Đường còn
phải chông gai hầm hố
Rán theo
Ta tránh chỗ lạc lầm
Dầu cho
cách trở xa xăm
Vững lòng
tin tưởng ta lâm giáo truyền
Coi sấm giảng
suy nguyên lý đạo
Hành cho
tròn hầu tạo huệ linh
Dầu ai nặng
nhẹ phận mình
Cúi đầu niệm
Phật làm thinh mỉm cười
Biết rằng
chúng còn bươi móc đạo
Chê Phật
Trời khinh ngạo Thánh Tiên
Quyết lòng
đạp đổ thần quyền
Mưu thâm kế
độc huyên thuyên khắp cùng
Đến phán
xét đâu dung kẻ ác
Buổi
Đại Đồng hạ mạt tiêu tan
Còn
chăng chỉ mối đạo vàng
Phật
Vương chính thật Minh Hoàng chiết thân
Chờ Ô Thước
sông Ngân nối nhịp
Khắp trời
Nam hòa hiệp một nhà
Ta nguyền
trước Phật Di Đà
Lập thành
Đại Hội Long Hoa mới về
Thương trần
tục ta thề ráng độ
Tu không
thành ta khổ dùm cho
Bỏ điều
hơn thiệt so đo
Dứt bao
nhiêu chuyện phiền lo nặng nề
Đức Ngọc Đế
không hề yên dạ
Thương
chúng sanh truyền tả Canh Thân
Di Đà ứng
hóa nhiệm mầu
Hào quang
phóng xuống lục châu cứu đời
Truyền sấm
giảng trong thời nghiêng ngữa
Đến nơi rồi
nhà cửa tiêu tan
Không tu
chớ có thở than
Uổng thay
chơn lý Đạo Vàng cao siêu
Một kiếp
chót chớ liều muôn thuở
Kỳ xá ân
che chở vạn loài
Không tìm
đến chỗ thanh bay
Cứ đua
theo chốn đắng cay tranh giành
Theo Huỳnh
Đạo mây lành che chở
Thức tỉnh
rồi đừng ngở hôn mê
Từ nay cố
gắng vẹn bề
Chuyện xưa
đoạn dứt lập thề tạo công
Phật đâu
chấp khi lòng sám hối
Ta nào hờn
khi lỗi ăn năn
Nhìn kìa
mười bốn có trăng
Ba mươi
tăm tối nhớ rằng đổi thay
Tu nhất kiếp
một ngày gặp Phật
Ngộ nhất
thời thành bậc Thánh Tiên
Chờ
khi Tam Giáo Quy Nguyên
Đến
năm Thân Dậu Hoa Liên trổ đài
Thảm
đất Bắc họa tai tan nát
Địa
ách bày thành cát Trung Đông
Bốn
phương tuôn đổ máu hồng
Hắc
Long giá võ Chín Sông trở đầu [Cửu Hà]
Chừng
đó khắp hoàn cầu điên đảo
Chốn
thành đô cơ khảo điêu tàn
Máu
xương hòa cảnh cơ hàn
Giờ đây
chưa tỉnh mộng vàng hay sao?
Chờ
đến lúc ba đào nổi dậy
Thủy
quái theo nước chảy rạt rào
Nghiệt
long còn kể ai nào
Trên
trời dưới đất xiết bao thảm sầu
Ta
mới hiện dụng bầu linh dược
Thâu
ác long tứ phước cho trần
Giờ
đây tạm mượn xác thân
Đến
ngày Long Hội xử phân chánh tà
Ai cầu
nguyện thì Ta mới tới
Ai thành
lòng trông đợi Ta về
Dầu cho
trong giấc hôn mê
Quyết đem
linh huệ diệu đề chỉ cho
Thuyền Bát
Nhã con đò cập bến
Chờ đợi
người bước đến qua sông
Sợ gì những
chuyện gió giông
Chờ cho hết
giống Lạc Hồng mới thôi
Thuyền dầu
nhỏ đứng ngồi muôn triệu
Biển trần
to huyền diệu tay thâu
Tịnh lòng
lục tự tròn câu
Niết Bàn Bạch
Ngọc có đâu xa vời
Tin đâu
cũng có Trời để mắt
Giữ từ bi
nghèo ngặt phải cam
Bỏ điều
sân nộ si tham
Mượn thanh
long của Già Lam đoạn trừ
Nhìn sanh
chúng quá ư mê muội
Kiếp luân
hồi muôn tuổi được đâu
Vòng tròn
cồn vực bể dâu
Biển sông
bốc nước trên đầu thành mây
Gió vụt thổi
mưa rày tuôn xuống
Nào nguồn
ao đồng ruộng rạch sông
Chảy ra biển
nọ mênh mông
Cũng lên rồi
xuống vòng quanh đất trời
Tuổi đương
xuân là thời hạnh hưởng
Nào sắc
tài pháp tướng thế gian
Bao năm rồi
cũng sẽ tàn
Bao nhiêu
sung sướng nghiệp hoàn bấy nhiêu
Đương lúc
tuổi còn nhiều sinh lực
Định tâm
thần đánh thức giấc nồng
Biển trần
sóng cuộn mênh mông
Màng chi mấy
tất bụi hồng nhẹ đưa
Dầu tranh
lấn không vừa một kiếp
Túi tham
lam chưa kịp đủ đầy
Nợ
đời bổng chốc buông tay
Phu
thê phụ tử có ai theo mình?
Còn
sự sống, còn tình còn nghĩa
Còn
anh em, còn mẹ còn cha
Thác
rồi chúng sợ thành ma
Chung
quanh đều phải tránh xa xác trần
Hỏi
như thế chiếc thân là giả
Biết
giả thân mau khá trọng hồn
Ngoài
phần thể xác tinh khôn
Chơn
linh đang đợi khai môn xuất thần
Khai Huỳnh
Đạo đâu cần muôn vạn
Tuyển
nguyên nhân xét cạn lý mầu
Một triều
có mấy công hầu?
Lẽ đâu tất
cả đều chầu phong vương
Muôn binh
dễ, tướng lương tầm khó
Hỡi ai người
đã rõ Đạo Huỳnh
Theo ta đến
trước cung đình
Rửa mình
cho sạch, dọn mình hôm nay
Dầu cho cảnh
lầu đài khuê các
Rán vẹn
gìn gieo hạt giống xưa
Giữ niềm
[giềng] đạo đức muối dưa
Đó là
Chánh Pháp Đại Thừa cao nhiên
Từ thôn
giã thị thiền nghe rõ
Ta truyền
rao chớ khá quên lời
Thừa vâng
điệp sắc Phật Trời
Ta tròn phận
sự đúng thời khai minh
Tùy duyên
kiếp dầu tin hay chẳng
Ráng ghi
lòng phẳng lặng chờ coi
Cầu trên
Phật Tổ xét soi
Chuyển trần
điểm hóa có đòi chi đâu
Miền trần
tục vui câu đạo lý
Là Ta xong
sắc chỉ Như Lai
Trở về tâu
trước Phật Đài
Thương người
hiền phải đắng cay trăm chiều
Phổ Huỳnh
Đạo cao siêu giáo tuyển
Cũng đôi lần
hiển hiện thần thông
Hỡi
ơi trong cõi trần hồng
Vừa
tu, vừa tiếc, vừa mong, vừa ngờ
Dạy ráo tiếng
ra thơ khuyên nhủ
Dụng điệp
vàng hội đủ Thánh Thần
Chơn linh
dầu có xa gần
Giúp ta
cho được tròn phần quả công
Đợi đúng
buổi mây rồng phong thưởng
Hiện giờ
nay tạm chưởng pháp lành
Tùy duyên
kêu gọi nhân sanh
Đạo Huỳnh
thành tựu lưu danh muôn đời
Dầu lục đạo luân hồi
ma quỷ
Giúp
cơ trời trọng quý Đạo Huỳnh
Long
Hoa đều được hồi sinh
Thọ
kỳ pháp giới Thiên Đình ân ban
Ta lao nhọc
đâu màng thân thể
Tử sanh
quyền Ngọc Đế mà thôi
Mong sau
sanh chúng qui hồi
Long Hoa đều
được vị ngôi Liên Đài
Gặp cảnh
khó chớ nài nặng nhọc
Đó là Thầy
cho học thêm bài
Lưng mang
đầu đội gánh vai
Có đâu Ta
chẳng đoái hoài hay sao?
Gia
bần biết con nào hiếu hạnh
Quốc
loạn ly trung chánh tỏ tường
Nam
Mô Di Lạc Phật Vương
Cầu
trên sớm hiện pháp cương điểm truyền
Tu
sao được mối giềng chung một
Nguyện
cho thành một cội gồm ba
Tu
sao yên nước lợi nhà
Cầu sao
cho được ông bà siêu thăng
Tu cho được
hạnh bằng Thị Kính
Tập tâm từ
phụng kỉnh thiêng liêng
Quả công
nhiều ít chớ phiền
Đó là muốn
trả oan khiên cho rồi
Nên gắng
chí tài bồi đức độ
Nguyện Phật,
Thầy phù hộ cho qua
Dầu cho Ta
có cách xa
Du thần
thường tấu ngày ba bốn lần
Phận tăng
sĩ ta cần kêu gọi
Ban huệ từ
cho mọi người hành
Hậu Giang
nhiều kẻ hiền lành
Sấm truyền
Huỳnh Đạo lập thành pháp quy
Rồi sẽ đến
Trung Kỳ giáo hóa
Nghe du thần
vừa đã tấu trình
Đảo điên
thế sự nghiêng chinh
Nhà tan cửa
nát dân tình thảm thương
Dầu biết đạo
không thường hiếu đạo
Có ai đâu
chỉ bảo tận tường
Rêu rao
bày bịa yêu thương
Mấy ai tận
tụy thanh lương tu trì
Nên Ta quyết
ra đi một chuyến
Tuy biết rằng
nhiều chuyện gian nan
Miễn sao
xây mối Đạo Vàng
Tròn nguyền
cùng Phật nào màng khó nguy
Nếu
không có huyền vi Phật Thánh
Thì
xác trần ta lãnh chi đây
Thà
về đảnh thượng cung mây
Rừng
tòng dạy lũ cáo cầy còn hơn
Ta
cho biết Cấm Sơn đài báu
Ba
tiếng rồi cải tạo Trung Ương
Thần
thông chánh pháp Phật Vương
Thay
sông đổi núi tạo đường khắp nơi
Đến
khi đó tuyệt vời huyền diệu
Cảnh
vô vi kết liễu hữu hình
Không
còn cao thấp nhục vinh
Đâu
đâu đều được cung nghinh trần vàng
Đế
đô lập xuyên ngang Thất Đảnh
Sử
Hoàng Triều xuất thánh Cửu long
Chư
nhu thập bát hiệp đồng
Lai
nghinh điệp sắc thọ phong tôi thần
Hiện giờ
đây ân cần Ta dạy
Hiệp hòa
nhau để đặng học hành
Thương yêu
lui tới em anh
Đỡ nâng
trong lúc chiến tranh thời kỳ
Dầu Ta có
ra đi hóa đạo
Cũng thường
về chỉ bảo vô vi
Giúp hồi
thống khổ ai bi
Kinh Ta
thì nhớ pháp qui hành tròn
Quản xuyến
cảnh năm non bảy núi
Tái trần
nay dụng buổi thuyết minh
Ta nào có
quản công trình
Chọn thân
chuyển kiếp huệ linh thông truyền
Rằm
tháng sáu Tỵ niên xuất thế
Nơi
Hậu Giang Ngọc Đế định rồi
Long
Môn sấm ký để lời
Chơn
truyền Huỳnh Đạo nhất
thời
hoằng khai
Tiên
tri trước hậu lai sẽ rõ
Cuối
niên Thìn chỉ ngỏ lai lâm
Trung niên
Ất Tỵ ngày rằm
Thánh thần
triều bái ta lâm nơi này
Thân
Dậu niên an bày thế cuộc
Hội
Long Hoa ngọn đuốc Đạo Huỳnh
Tàn
Đông xuất hiện Tổ Đình
Năm Dê mùa
Hạ phỉ tình đợi mong
Cảnh đắng
cay mặn nồng dành để
Thử anh
hào khuôn lệ xưa nay
Tu hành đừng
tính rủi may
Bán buôn
chi đó đúng sai lỗ lời
Lúc bình tịnh
đón mời không tới
Buổi khốn
cùng đào bới đâu ra
Thương đời
lòng quá xót xa
Sấm truyền
đôi quyển gọi là nhân duyên
Ta không thể
ngồi yên tịnh tọa
Giữa lúc đời
gieo họa tứ phương
Dốc
lòng vì đức Phật Vương
Quyết
đem tâm lực vạch đường cổ kim
Cảnh tang
tóc là điềm tận diệt
Càng ngày
thêm cay nghiệt cho dân
Văn
minh cơ khí tối tân
Bây
giờ chưa được một phần nào đâu
Chừng
nghe chúng nhiệm mầu sanh tử
Đã
đạt thành họa dữ đến nơi
Người
bay, người độn, người bơi
Giết
người bằng ánh sáng trời bủa vây
Nay
tuy thấy như vầy chưa mấy
Đến
thời kỳ mười bảy bước qua
Thầy
chùa cùng với ông cha
Không
còn một mảnh cà sa áo dòng
Thảm
nữa cõi trời Đông nhuộm đỏ
Khóc giống
nòi Ta nhỏ lệ thương
Cầu xin
cùng đức Phật Vương
Cha lành tứ
phước Trung Ương Nam trào
Cõi
Giang Đông binh Tàu ồ ạt
Quyết
đạp bằng thành vạc Tôn Quyền
Phụng
Sồ bày kế tỏa liên
Đông
phong Gia Cát đốt thuyền Tào Công
Mượn sức
gió định xong việc lớn
Tuy thấy
điều mạnh tợn khắp cùng
Luật trời
bạo ác đâu dung
Trong cơn
bát loạn anh hùng mới thi
Đây
là đoạn tiên tri dành để
Cho
những người trí tuệ hiểu thông
Dầu
rằng gặp cảnh gai chông
Niệm
ơn Thầy Tổ thề không đổi dời
Lũ
tà phiếm dụng lời bài bác
Quyết
phá trần tan nát đức tin
Nể
gì sấm giảng kệ kinh
Ếch
ngồi đáy giếng ngỡ mình trông xa
Thấy
như thế lòng ta đoài đoạn
Buổi
tàn ngươn ly loạn ngàn phương
Coi
chừng ác quỷ ma vương
Cũng
mang lốt đạo phá đường Thánh nhân
Luôn
ganh ghét không cần kiêm vị
Hể
đạo mình là quý báu hơn
Bày
ra phước thiện thi ơn
Xem
qua không có nghĩa nhơn chút nào
Đông
đồng bệnh tiền trao thuốc hốt
Kẻ
nghèo nàn mai mốt sẽ hay
Tội
kia ghi sẵn nơi này
Đến
ngày Đại Hội nát thây giữa đường
Còn có lũ
vô lương mượn đạo
Nhục Tổ Thầy
khinh ngạo tiền nhân
Chánh chơn
thì lại giành phần
Mà lòng bạo
ác Thánh Thần đâu dung
Kỳ
đại xá Huyền Khung ấn ký
Phật
Tổ truyền Pháp Chỉ Lôi Âm
Thưởng
ban Di Lạc tay cầm
Ngũ
hành thâu lại chẳng lầm mảy lông
Chừng
nào thấy cuồng phong nổi dậy
Nơi
miền Nam cho thấy tận đời
Hai
sông nước đổ thây phơi
Đó
là địa ách thiên thời báo nguy
Canh
Tân kim số kỳ định sẳn [canh tý 2020,
tân sửu 2021]
Ly
hóa Càn, Đông Thắng Như Lai
Lập
thành Phật Quốc Thiên Khai
Tam
Thiên phụng chiếu vân đài huệ linh
Tất cả vị
Thiên Tinh hạ thế
Chánh Pháp
hòa đạo thế nêu gương
Có công Trời
Phật mến thương
Hy sinh kiếp
chót Phật Vương đem về
Đã biết thế
đừng mê cuộc thế
Thân tị trần
đừng để tâm trần
Thoảng
nhìn mấy lớp phù vân
Chỉ trong
khoảnh khắc mấy lần đổi thay
Hằng chờ đợi
đến ngày siêu thoát
Vượt ngàn
mây cởi hạc chầu Thiên
Đừng cho
sa chốn âm tuyền
Ta nay dầu
có tình riêng khó vời
Cạn bút ngọc
để lời tâm pháp
Tùy nhân
duyên phù hạp hành theo
Dù cho gặp
cảnh khó nghèo
Chữ tâm dọn
sạch hầu gieo giống lành
Xưa Sào Phủ
công danh không nhiễm
Người Hứa
Do rất hiếm đời nay
Thanh bần
thử hỏi mấy ai
Thuấn
Nghiêu man dã không sai tâm lành
Chẳng cần
việc đấu tranh cơ xảo
Miễn làm
tròn được đạo nhân gian
Trong
Không mà Có mới toàn
Có
rồi ắt diệt ai màn chi đâu
Thương những
khác sòng nâu áo bã
Trả nợ đời
vất vả sớm hôm
Cũng vì
manh áo chén cơm
Trong cơn
cùng khó vẫn ôm lòng lành
Trang sử
xưa để dành sự tích
Lũ Bàng
Quyên bội nghịch đâu còn
Thệ nguyền
bằng hữu trên non
Xuống trần
gặp cảnh vàng son thay lòng
Lúc nhà Trụ
cuồng phong nổi dậy
Ân Hồng,
Giao nhờ cậy tôn sư
Thương trò
rót cạn lòng từ
Truyền cho
bửu pháp thiên thư ấn vàng
Thân Công
Báo giữa đàng dụ dỗ
Mê tước
quyền đánh đổ công trình
Phản thầy
thì phải lụy mình
Trời cao
nào để tồn sinh phá đời
Ta
vâng lịnh Phật Trời giảng lý
Minh
pháp huyền Bí Chỉ Tam Thiên
Khai thông
linh khiếu tự nhiên
Huệ quang
nội xuất chơn truyền phổ thông
Bởi thương
giống Lạc Hồng thảm khổ
Nên bày lời
biểu lộ cơ mầu
Ước mong
cùng khắp đâu đâu
Nhất tâm
qui hướng vọng cầu Phật Vương
Buổi thanh
xuân như sương lấp lánh
Nắng lên rồi
tan ánh lung linh
Kíp toan
trong buổi bình minh
Cũng như
hiện kiếp yên bình hôm nay
Tuy rằng
thấy dậm dài chưa tới
Dẫu không
cần mong đợi cũng qua
Nhìn người
nên khá xét ta
Gẩm suy
cho tạng thoát ra khỏi vòng
Để đến việc
long đong dồn dập
Khó lòng
tu vì gặp trái ngang
Khai minh
chánh pháp Đạo Vàng
Rướt người
về chốn niết bàn cao thanh
Phận cư sĩ
hiền lành từ tốn
Giữ cội
nguồn nguyên bổn xưa kia
Đến kỳ thập
bát phân chia
Phật Vương
Di Lạc đâu lìa chúng sanh
Vài nghi
thức để dành người đạo
Trọn đức
tin hầu tạo phước hồng
Phụng thờ
thì phải sạch trong
Thêm ngôi
Di Lạc thành lòng dâng lên
Xin
các đấng bề trên chứng chiếu
Dầu
nơi nào chớ thiếu nguyện cầu
Một
thời buổi sớm đâu đâu
Thánh
Thần xem xét để tâu Ngọc Hoàng
Tuy
đơn sơ lòng vàng Phật chứng
Còn
hơn là tu dựng miếu chùa
Vô
vi nào tính hơn thua
Đức
lành đâu phải bán mua với đời
Hạng tại
gia vài lời nhắc nhở
Nguyện quy
y nên mở lòng từ
Lời kinh
sách luật chơn như
Phật đề
pháp thuyết sĩ cư thường hành
Thiện tín một
lòng lành giải thoát
Ơn gia
đình tổ quốc đồng bào
Đại đồng
bác ái dồi trau
Từ bi hỉ
xã mới mau đắc thành
Trả nợ thế
không tranh không lấn
Miễn hiền
từ trọn phận mà thôi
Cuối cùng
Phật rước về ngôi
Long Hoa
Di Lạc kịp hồi tòa chương
Đừng
chia rẽ con đường chánh giáo
Chẳng
ghét ganh cơ đạo nọ nầy
Đâu
đâu thì cũng một Thầy
Mình
hơn, người kém, như vầy được sao?
Phải
xót thương đồng bào nhân loại
Dầu
Mỹ, Nga đâu phải thú cầm
Cũng
là mang một tình thâm
Đông,
Tây, Nam, Bắc Phật tâm đều đồng
Huống
chi ta mang dòng máu Việt
Nở
nào không thương tiếc mạng người
Tiếng
than khóc lộn tiếng cười
Hủy
đi một mạng mười người còn đau
Luật
trả vay lẽ nào tư vị
Ngoài
xác thân nên nghĩ linh hồn
Nam
Mô Di Lạc Thiên Tôn
Long
Hoa kịp chuyển khai môn cứu đời
Hạng xuất
gia thế thời rũ sạch
Mượn cửa
thiền đạo mạch qui y
Dốc lòng
đoạn tuyệt thê nhi
Kệ kinh
chuyên chỉ toàn ly cuộc trần
Nguyện thập
phương hầu gần Phật Thánh
Dứt nợ đời
nên lánh am vân
Đâu còn
quyến thuộc gia nhân
Cuối cùng
một kiếp xã thân tu hành
Thọ tâm
pháp từ lành ứng triệu
Đợi ngày
giờ qui liễu mà thôi
Sấm kinh
ban bố cho đời
Nguyện sao
sạch kiếp luân hồi mê si
Về tam
nghiệp pháp qui ta giải
Thân này
làm tội phải đeo mang
Sát sanh
vì chuyện bạc vàng
Lân bang
triều nội đến hàng thứ dân
Cảnh tương
sát tàn thân thê thảm
Trò giết
thầy bè bạn hại nhau
Vợ chồng
chủ tớ trước sau
Tình tiền
danh vọng kiếm dao nào bằng
Xã hội ác
dữ dằn ô trược
Loài người
còn tàn ngược vô song
Từ khi vừa
mới lọt lòng
Thân này ô
nhiểm nên không kể gì
Người bạc
ác mê si chẳng tiếc
Giết thú cầm
nào biết nương tay
Còn cho việc
đó là oai
Lấy câu vật
dưỡng nhân loài làm bia
Khuyên thiện
tín sớm khuya để ý
Khi nhu cầu
vật vị đã đành
Cũng đừng
lạm dụng sát sanh
Hãy bao
dung chúng để dành phước duyên
Nhất là
chuyện thần quyền tế lễ
Giết trâu
heo nào kể tội tình
Đứng vào
các bậc siêu hình
Lý công để
vị riêng tình được sao
Đừng vô cớ
gây vào nghiệp sát
Trong những
ngày chay lạt cử kiên
Từ bi nghiệp
sát nối liền
Ai thi
hành đúng ta nguyền độ cho
Đạo tặc
nghiệp dặn dò kỷ lưởng
Lúc bần
cùng đừng tưởng trọn đời
Đào tường
khoét vách ăn chơi
Trốn chui
dưới lớp mồ hôi dân lành
Giọt nước
măt người dành dụm đó
Cảnh cơ
hàn đói khó như ai
Sao không
làm lụng hàng ngày
Quan trên
thì phải làm ngay mới là
Của hối lộ
điêu ngoa cay nghiệt
Việc chi điều
không thiệt ắt tan
Dỡ xem
trong máy hành tàng
Sách xưa
còn để họ Bàng dòng Tôn
Rốt cuộc
chịu tiêu hồn tiêu xác
Một đời
người tiền bạc được bao
Sống trên
xương máu cần lao
Còn hơn lũ
trộm khoét đào giựt chia
Phải ăn
năn đoạn lìa tội lỗi
Có Phật
Tiên cứu rỗi từ nay
Của tiền
phi nghĩa buông tay
Trọn đời
chỉ một quan tài mà thôi
Tà
Dâm Nghiệp là mồi lửa
đỏ
Xem tích
xưa nên rõ sự tình
Vua Tề
Thôi Tử lụy mình
Mềm lòng một
phút công trình tiêu tan
Muôn việc
dữ là đàng dâm ác
Trên hết
điều tội phạt là đây
Chữ tình
là một sợi dây
Nghiệp oan
nên dứt mới khây lòng trần
Bị dục vọng
giày thân lôi cuốn
Đừng ỷ tiền
bạc chuộng hiếp dân
Trung
trinh vẹn giữ thành Thần
Tránh điều
gian dối sẽ gần Phật Tiên
Lưỡng
Thiệt Nghiệp nào đâu
yên xác
Miệng gây
ra nghiệp ác xỏ xiên
Làm cho
sanh chúng không yên
Đó là nguồn
cội tư riêng bất hòa
Lưỡi tạo
ra người ta phân rẽ
Thêm quấy
rầy chia xẽ hại nhau
Gây thêm
nhiều cuộc máu đào
Oán thù họa
hoạn khổ đau buồn phiền
Diệt hết cả
căn nguyên khẩu khí
Tạo từ bi
Trời quí Phật thương
Giữ gìn đạo
lý pháp cương
Xa điều ái
ố chôn đường nghĩa nhân
Ý
Ngôn Nghiệp là phần học
thức
Mắng nhiếc
người quyền lực tung hoành
Khôn ngoan
lấn hiếp nhân sanh
Thừa cơ mạ
nhục người lành kẻ ngu
Vì kiếp
trước vụng tu nên dốt
Chịu phận
hèn dại dột đâu màng
Cẩn ngôn từ
mỹ trang hoàng
Nghiêng
mình binh chánh soi đàng mới hay
Chớ khinh
rẽ tao mầy la ó
Hoặc ghét
người bôi nhọ thanh danh
Trí mưu xảo
quyệt khôn lanh
Long Hoa Đại
Hội tan tành thịt xương
Ác
Khẩu Nghiệp tình
thương chế ngự
Chưởi gió
mây làm dữ đất trời
Sai Thần mắng
Thánh muôn nơi
Tối ngày
kêu réo đón mời Phật Tiên
Với gia
đình không yên phận sự
Cùng xóm
chòm tánh dữ nghinh ngang
Họp nhau
ghẹo ấp phá làng
Ỷ mình cha
mẹ quên hàng cháu con
Điều ác đức
vẫn còn ghi chép
Thánh Thần
nào có hẹp chi đâu
Đợi ngày ứng
hóa nhiệm mầu
Không cần
kêu réo cũng hầu ra tay
Vọng
Ngũ Nghiệp thày lay
đôi mách
Chê kẻ này
lại trách người kia
Bày điều đặt
chuyện phân chia
Bớt thêm
canh cải làm bia miệng đời
Lập phái
phe dụng lời xấu tốt
Vẽ duyên
thêm chuyện một thành ba
Khoe khoan
tự đắc kiêu sa
Thế gian
chỉ một mình ta trọn lành
Muốn tránh
nghiệp lập thành nhân diện
Dụng lời
chơn bạch biện cùng nhau
Ý ngôn ác
khẩu sửa trau
Thì là vọng
ngữ chớ vào trong tâm
Đem điều
thiện âm thầm suy xét
Lời tốn từ
vạch nét nghiêm trang
Bỏ điều xảo
mị khoa khoang
Dùng điều
nhơn nghĩa bang quang kỉnh vì
Tham
Lam Nghiệp sầu bi trọn
kiếp
Bày ra điều
ức hiếp lê dân
Tranh
giành ngôi vị phước phần
Không tròn
mộng điệp nộ sân nổi trào
Lòng ham
muốn đứng vào thứ nhứt
Tạo cho
người cùng cực xác thân
Tình tiền
danh lợi đai cân
Mưu thâm kế
độc góp lần về ta
Loài người
mãi thiết tha vì thế
Nên đau
lòng Ngọc Đế Thiên Cung
Hỡi chàng
Vương Khải, Thạch Sùng
Túi tham
không đáy cạn cùng được chăng
Dẹp ích kỷ
đạo hằng mở rộng
Lo vun bồi
kiếp sống hư linh
Trì công
xem sấm nghiệm kinh
An thường
thủ phận giử mình nhàn thanh
Sân
Nộ Nghiệp thường
thành hiềm khích
Giận mất
khôn trái nghịch luân nhân
Chẳng còn
nghĩ đến bản thân
Thắng thì
kiêu hãnh có cần ai đâu
Bại hỗ
ngươi buồn rầu lan rộng
Sự tranh
giành lại cộng thêm hờn
Còn đâu là
việc nghĩa nhơn
Trí cuồng
tâm loạn hỏa sơn lôi đình
Mất đi lẽ
công bình bác ái
Chẳng còn
điều phải trái thấp cao
Khoan dung
duyên khá để vào
Rộng lòng
tha thứ thương nhau kiếp trần
Thoáng mấy
chốc cũng gần bỏ xác
Đeo mang
chi cảnh mạt ngươn này
Con người
hơn lũ cáo cầy
Là điều phải
trái tỏ bày nhơn lương
Mê
Si Nghiệp là đường
lầm lẫn
Nhận lý
chơn huyền vận của Thầy
Bỏ điều nhỏ
nhặt hôm nay
Cuối đời
cũng chỉ đôi tay trắng ngần
Còn sự sống
còn phân này nọ
Mất đi rồi
hỏi có chi đây?
Đem theo tội
phước về Thầy
Cha con chồng
vợ hội này nghĩ sao?
Có giúp đở
được vào giải thoát
Hay hoàn
sinh lên Bát Nhã Thuyền
Nhìn qua
trần tục thêm phiền
Mãi mê
trong cảnh đảo điên biết gì
Muốn thấy
Phật nên đi theo Phật
Lánh đường
ma vật chất cạnh tranh
Thân mình
còn giả không thanh
Huống chi
trong chốn hôi tanh đọa đày
Đừng tưởng
cảnh hôm nay là thiệt
Rồi đem
tâm mãi miết chen vào
Thãm cho
trần tục xiết bao
Dạy truyền
tâm pháp ta nào sá chi
Từ hư vô
huyền vi đại điểm
Xuống trần
gian tìm kiếm nhân hiền
Dốc lòng
vì Phật, Thánh, Tiên
Kiếp mê tạm
gác tình riêng để ngoài
Theo Ta đến
Phật Đài Kim Khuyết
Lãnh hồng
ân chân thuyết Đạo Vàng
Nếu Ta mến
cảnh giàu sang
Thì đâu được
ngự Niết Bàn hôm nay
Phật Tiên
thương trần ai khổ não
Như cha
thường khuyên bảo con thơ
Học hành
chớ có thờ ơ
Kẻo sau vất
vả mịt mờ đắng cay
Con nào biết
những bài học đó
Là mai sau
hầu có đở chân
Thương con
cha mới ân cần
Dạy từ nét
dấu qua vần thi thơ
Tuổi con
chẳng đợi chờ chi nữa
Lớn lên rồi
khó sửa lắm con
Đôi khi
lòng luống héo hon
Năm canh
nước mắt vẫn còn ướt mi
Tình thắm
thiết ngại gì khó khổ
Tiếc công
trình dạy dỗ chưa yên
Làm sao nối
nghiệp tổ tiên
Con hư mẹ
khóc cha phiền tủi them
Ta cúi lạy
bên thềm Bạch Ngọc
Cầu Thượng
Hoàng bảo bọc nhân gian
Khó nguy
cay đắng nào màng
Thêm phần đại
xá Đạo Vàng phổ thông
Đền
Lôi Âm khóc ròng trước bệ
Đức
Như Lai ân huệ đại từ
Cùng
Thiên Tôn đến Cung Hư
Khẩn
xin Thượng Đế cùng chư Thượng Đài
Ân
xá them cho vài năm nữa
Giống
Rồng Tiên cải sửa ít nhiều
Quan
Âm từ khiết cao siêu
Cửu
lưu Đạo Tổ Linh Tiêu ứng chầu
Tam
Giáo thuận tay thâu điệp sớ
Hội
Quần Tiên nâng đở Đạo Huỳnh
Cho
Ta thừa sắc Thiên Đình
Ra
công hoằng hóa trọn tình nhân gian
Khổ công
tu bảo toàn chánh pháp
Phật Vương
truyền quy nạp chơn duyên
Thượng
Ngươn khai kỷ Quần Tiên
Lập đời
Thánh Đức con hiền tôi ngay
Quyển
thứ nhứt
Kỷ Nguyên Huỳnh Đạo
Ất
Tỵ niên tái tạo chơn thân
Đợi
ngày Di Lạc cầm cân
Long Hoa Hội
Thượng thiên ân minh truyền
Đường đạo
hạnh cần chuyên nét dấu
Dẹp
những điều trần cấu oan khiên
Nhứt
tâm tạo Bát Nhã Thuyền
Thương
nhau trong cảnh trần miền khổ đau
Chớ
chia rẻ sắc màu tộc chủng
Vì nơi đâu
thì cũng trong Trời
Ta thường
khuyên bảo khắp nơi
Tàn ngươn
mạt hạ là thời đảo điên
Di Lạc đã
minh truyền Huỳnh Đạo
Phận ta
nay con cháu rán gìn
Thương
nhau giữa cảnh phù sinh
Mượn trong
mộng huyển làm hình hư vô
Vài hàng
luận lời thô chớ chấp
Quyết độ
người thành lập Long Hoa
Cầu cho
nam nữ gần xa
Noi gương
Phật Thánh vị tha thoát trần
Di
Lạc hiện tường vân thoại khí
Cửu
Long triều pháp chỉ Phật Vương
Muôn nơi
nhuần gội tình thương
Lập đời
Thánh Đức bốn phương thanh bình.”
Nam Mô Di Lạc Thiên Tôn Khai Môn Chuyển Pháp.
No comments:
Post a Comment